Bài mới nhất
Loading...
20/9/13

Nữ giảng viên đại học Y Dược xinh đẹp đau khổ kể chuyện bị chồng lừa

20:44
“Thời gian quen nhau thuở sinh viên và khi chồng tôi mới ra trường, chưa có việc làm thực sự là thời gian tôi hạnh phúc. Sau này, chồng tôi có việc làm rồi lại chạy theo những mối tình mới” - người phụ nữ có học vấn cao, đang làm giảng viên của một trường đại học y ở Sài Gòn nhưng luôn bị chồng mình lừa tình và tiền có tên Nguyễn Thị Kim trong nước mắt kể với chúng tôi câu chuyện của cuộc đời mình.

Nhân vật đang kể lại câu chuyện đẫm nước mắt với phóng viên.

Yêu và bị chồng lợi dụng tình yêu từ thời sinh viên

Con nhà nghèo nhưng do có bề ngoài khá điển trai, sinh viên trường đại học y danh tiếng ở Sài Gòn lại có tài ăn nói khiến ngay từ những năm đầu đại học, H.V.Ph (nay là quyền Giám đốc Trung tâm…) đã được rất nhiều cô gái theo đuổi và sẵn sàng dâng hiến cho chàng cả tình và tiền. Biết lợi thế của mình, nhưng H.V.Ph chỉ để mắt đến cô sinh viên có cái tên giống một nhân vật trong truyện rất nổi tiếng Thị Kim. Kim được trời phú cho một làn da trắng như trứng gà bóc và đôi mắt lúc nào cũng ươn ướt, thoáng chút buồn nên có khá nhiều đàn anh để mắt tới, nhưng cô lại không để ý đến ai trước khi H.V.Ph tấn công.

Gia đình Kim không phải diện đại gia hay quyền thế ở đất miền Tây để có thể “hô phong hoán vũ”, nhưng được cái cũng có của ăn của để. Những năm học tại trường đại học y ở TPHCM, cô luôn được ba mẹ chu cấp tiền bạc không thiếu. Điều đáng quý, dù xinh đẹp lại có nhiều chàng trai theo đuổi, nhưng hằng năm kết quả học tập của Kim vẫn luôn giữ vững vị trí tốp ten của lớp và khoa. Điều này khiến H.V.Ph càng muốn tìm cách để tiếp cận và chinh phục người đẹp thật nhanh.

Kim tâm sự: “Không biết tại sao khi đó chỉ cần nhìn vào đôi mắt của anh là người tôi như có một luồng điện làm mềm hết chân tay”. Đôi chim câu cứ quấn lấy nhau như hình với bóng cả khi tới giảng đường hay nơi xóm trọ sinh viên, khiến nhiều thanh niên khác sống cảnh xa nhà phải mộng mị thèm khát cảnh yêu đương của họ và thầm chút ghen tị. Không lâu sau, H.V.Ph đã thuyết phục được bạn gái của mình cùng “góp gạo thổi cơm chung”.

Học giỏi, tốt nghiệp năm 2002, trước người yêu một năm, Nguyễn Thị Kim được nhà trường giữa lại làm giảng viên của bộ môn Xét nghiệm. Cuộc sống của Kim và Ph ngày càng hạnh phúc. Một năm sau N.V.Ph cũng tốt nghiệp ra trường, nhưng thất nghiệp. Không sao, đã có người yêu xinh đẹp chu cấp mọi khoản chi tiêu. Thời gian ăn bám người tình cũng qua nhanh, H.V.Ph tìm được việc làm (do người yêu xin cho) tại một công ty nhập khẩu thuốc tây của nước ngoài với vị trí trình dược viên.

Kim tâm sự: “Một thời gian sau khi chồng tôi có công việc ổn định thì cha mẹ tôi mua cho hai vợ chồng một căn nhà ở Sài Gòn và đến năm 2005 chúng tôi kết hôn. Tưởng cuộc sống chỉ toàn màu hồng, ai ngờ? Đến năm 2009, khi tôi có thai được 5 tháng, cũng là lúc cha tôi mắc bệnh ung thư dạ dày phải vào Bệnh viện Chợ Rẫy để điều trị.

Vợ chồng tôi bán căn nhà đang ở và gia đình bắt đầu có sự rạn nứt. Gia đình anh chị em đều ở xa, cha nằm bệnh viện chỉ một mình tôi vào chăm sóc cho ông”. Nói đến đây Kim thở dài: “Có con rể cũng như không, chồng tôi chỉ vào thăm cha vợ được vài lần, sau đó viện lý do đi công tác không vào bệnh viện thăm cha tôi nữa”.

“Lúc trước gia đình tôi có gửi tiền giúp đỡ gia đình chồng nhiều, khi nghe về hoàn cảnh của gia đình anh. Thế mà cha tôi bệnh, gia đình chồng không một ai tới thăm hỏi. Buồn và thấy có lỗi với cha, tôi suy nghĩ nhiều quá nên bị động thai hai lần phải nằm viện điều trị nhưng vẫn không giữ được, sẩy thai, mất con lúc cháu chưa được 6 tháng tuổi”. Mặc cho chị đau đớn một mình trong bệnh viện, không một lần chồng và gia đình  chồng đến thăm. Kể đến đây, nước mắt Kim chảy dài…

Người bạn Kim cho biết, sau này mới vỡ lẽ ra tại sao chồng Kim không vào chăm sóc cô trong bệnh viện. Vì trong thời gian cô nằm viện thì chồng lại đi tìm đến một phụ nữ khác ở rất xa thành phố để hú hí, chăm sóc nhau kiểu vợ chồng. “Tôi điện thoại cho ba mẹ chồng “Anh Ph tệ với con quá ba mẹ ơi”  mong được an ủi và can gián thì ba mẹ chồng tôi lại quát mắng tôi thậm tệ” –  Kim kể trong tiếng khóc mỗi lúc một to.

Tưởng vào chùa là hết… ai ngờ vẫn bị chồng lừa

Người đàn bà đau khổ kể tiếp chuyện trong nghẹn ngào: “Sau đó, cha chồng tôi biết tôi đã sẩy thai và không có con nữa đã tới thẳng Bệnh viện Chợ Rẫy nơi cha tôi điều trị bệnh và cố tình chửi tôi là “đồ mất dậy, là đồ vô giáo dục… tao nguyền rủa bay suốt cả cuộc đời này sống đơn độc”. Tôi im lặng ngồi nghe! Cha tôi lúc đó đang nằm hấp hối, ông mất ít ngày sau.

Qua bận đó, gia đình và nhất là mẹ tôi giận chồng tôi lắm. Nhưng sau đó, vào tháng 6.2010 chồng tôi hỏi mượn mẹ tôi 100 triệu đồng để lo việc gia đình, thương con gái, phải chiều con rể mẹ tôi vẫn cho anh mượn tiền. Thật khổ thân mẹ!”.

Vừa khóc Kim vừa kể: “Cuối năm 2011 tôi được một người bà con bên chồng cho hay, chồng tôi đã có vợ bé. Và cô vợ bé của chồng tôi đã được nhà chồng rước về sống cùng nhà. Bởi cô vợ bé này đã có một con trai với chồng tôi, đứa trẻ đã được một tuổi. Qua tìm hiểu tôi biết, cô vợ bé của chồng tôi tên M. Nghe được tin này tôi rất đau khổ và giận chồng nhiều lắm nhưng vì do mình không có con được nữa nên cũng bỏ qua”.

Được thể chồng tôi dụ: “Cứ để cô M nuôi đứa trẻ lớn thêm vài tuổi thì trả cho cô ta chút tiền gọi là công cô ta sanh đẻ và sau đó đưa đứa trẻ về cho tôi nuôi”. Tin chồng quá! Khi chồng tôi xin cho hai đứa em chồng lên Sài Gòn ở cùng chúng tôi với lý do để tiện việc chăm sóc cho chú em chồng bị bệnh đau lưng tôi đồng ý liền. Khi chú em trai của chồng khỏi bệnh, tôi còn tìm việc làm cho chú ấy ở thành phố. Ấy thế mà sau này chú em chồng lại có nhiều lần lăng mạ tôi bằng những lời lẽ quá độc địa.

Đó  là khi tôi nhắc đến khoản tiền mà chồng tôi mượn của mẹ về lo cho gia đình mình thì H, tên cậu em trai liền nhào tới đánh tôi. Và chú ấy cấm tôi không được trách móc ba mẹ chồng. Chú ấy còn cấm tôi không được nói cho ai hay việc chồng tôi đã có con ngoài giá thú và gia đình chồng mượn tiền của mẹ tôi”.

Chỉ tại bị sẩy thai, không có con mà sao cuộc đời tôi khổ quá! Hoang mang hoảng sợ, tôi bước ra khỏi nhà, đi mà không biết đi đâu, không điểm dừng, giữa đêm khuya ra đến cầu Sài Gòn định nhảy xuống sông cho xong một kiếp người, chấm dứt mọi đau khổ nhưng không được. Một người tốt bụng kịp giữ tôi lại, sau đó lại kêu xe đưa tôi vào nột ngôi chùa ở huyện Hóc Môn.

Sống ở chùa hơn một tuần thì mẹ tìm được và đưa tôi về nhà. Mẹ thuê cho tôi một căn hộ ở chung cư bên quận 8 để ở. Chồng tôi lại tìm đến bên tôi và dùng bài năn nỉ: “Sống bên ngoài không có đàn ông khổ lắm, không còn là một bác sĩ nữa… Chồng tôi còn cho hay: “Ba mẹ chồng không khỏe. Gia đình đang nợ nần không phương trả nổi… Tôi thương chồng mình quá, lại đồng ý để anh tới sống cùng tại căn hộ chung cư mẹ mới thuê cho.

Khi vợ chồng vui vẻ, anh lại dùng lời ngon ngọt thề thốt đủ điều và không biết sao tôi lại đưa cho chồng thêm 2,6 cây vàng (trước đó đã đưa cho anh 30 triệu đồng), để trả nợ cho một người đồng nghiệp”. “Tôi vẫn yêu chồng mình quá phải không? Sau Tết 2012, chồng tôi hỏi mượn tiếp 300 triệu đồng cùng số nữ trang còn lại cuối cùng của tôi gồm: Một đôi bông tai, 1 sợi dây chuyền, một chiếc nhẫn có đính hột xoàn 5,4 ly (tổng giá trị số nữ trang khoảng 200 triệu đồng) và nói để đi Hà Nội chạy chức giám đốc trung tâm…  tôi như bị thôi miên lại lấy tiền, nữ trang đưa cho anh.

Vợ chồng hạnh phúc bên nhau được đến tháng 5.2013 thì tôi lại phát hiện: Điện thoại của anh có những tin nhắn lạ từ số 0906980…: “sao a noj la a ly di r ma” anh co biet la em dang co nguy co la se mang thaj khong, e bj tre kil ca tuan r do, chac em chet mat: … “sao anh lai gat em, anh noi la da ly di vo roi ma”. Qua tìm hiểu tôi được biết cô gái đó vẫn đang là con gái chưa chồng nên cũng không muốn làm bẽ mặt bồ của chồng. Bởi chồng tôi đã hứa khắc phục tính trăng hoa và sẽ sửa đổi. Tôi lại bỏ qua! Tôi nghĩ mình vẫn thương chồng, hơn nữa “xấu chàng thì hổ ai”?

Được thể chồng tôi tiếp tục dụ tôi cùng đi miền Tây để gặp và thỏa thuận việc cấp dưỡng nuôi đứa con của anh với cô M. Tôi nghe và cùng đi với chồng. Lần đó, tôi còn nhớ rõ vào ngày 3.6.2013 vì vừa xuống đến nhà cô M là tôi và một người chị họ cùng đi đã bị cô ta chửi mắng thậm tệ đồng thời cho ăn một trận đòn thừa sống thiếu chết. Bất tỉnh không biết gì, tỉnh lại thấy mình đang nằm tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Cần Thơ. Vụ đó, sau này tôi được biết có công an đã đến lập biên bản và đưa tôi đi viện điều trị”…

Trong câu chuyện từ đầu đến cuối, người phụ nữ đau khổ có cái tên mỹ miều ngồi trước mặt chúng tôi vẫn một câu chồng tôi, hai câu chồng tôi nghe thật ngọt ngào…

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Toggle Footer