Chạng Vạng đang nóng lòng chờ đợi câu chuyện tiếp theo về đôi tình nhân bất hạnh Bella và Edward. Ở Trăng non, Stephenie Meyer cũng vẫn trung thành với phong cách lãng mạn và hồi hộp đan xen nhau, hoà quyện nhau một cách tài tình. Say đắm, nồng nàn, đầy những gút thắt - mở, tiểu thuyết tình yêu lấy đề tài là ma-cà-rồng này đang trên hành trình trở thành một tác phẩm văn học bất hủ. “Tôi có cảm giác như mình đang bị kẹt giữa một trong những cơn ác mộng ghê rợn nhất thế gian, cơn ác mộng mà trong đó, guồng chân của ta cứ xoay tít, xoay đến mức không còn có thể nhanh hơn được nữa, và hai lá phổi của tôi cứ như muốn nổ tung ra; thế mà vẫn không kịp. Dường như càng lúc, bước chân của tôi càng lơi dần, lơi dần, khi tôi cố len qua khỏi đám đông thờ ơ, vô tâm, trong khi hai cây kim trên cái tháp đồng hồ khổng lồ kia vẫn không hề chậm lại. Một cách tàn nhẫn và lạnh lùng, hai cây kim ấy thản nhiên chuyển dịch đến nấc cuối cùng – mọi kết thúc đều nằm cả ở đấy. Nhưng đây đâu phải là giấc mơ, đâu phải là ác mộng; cũng chẳng phải là tôi đang phải chạy bán sống bán chết để cứu lấy mạng sống của mình – không, tôi phải chạy thục mạng vì một vật quý báu nhất đời. Mạng sống của tôi bây giờ cũng không có ý nghĩa đến như vậy. Alice đã nói rằng chúng tôi rồi cũng sẽ phải lìa đời ở chốn này. Tuy nhiên, kết quả có thể sẽ khác đi nếu cô bạn của tôi không bị mắc kẹt giữa quầng sáng mặt trời rực rỡ như thế, còn tôi là người duy nhất có thể an toàn chạy giữa vầng thái dương chói loà, trên quảng trường đông đúc. Và tôi đã không thể đuổi kịp thời gian… Tôi hiểu rằng cả hai chúng tôi đang đứng bên bờ vực của cái chết. Ấy vậy mà không hiểu tại sao tôi lại cảm thấy dễ chịu vô cùng. Tôi thấy bình yên caả về tinh thần lẫn thể chất. Tôi cảm nhận được rất rõ trái tim mình đang đập những nhịp rộn ràng trong lồng ngực, và dòng máu nóng đang tuôn chảy hừng hực trong huyết quản. Còn hai lá phổi của tôi thì đang ngập tràn hương thơm dịu ngọt toả ra từ làn da của anh. Lồng ngực của tôi vẫn lành lặn như thể chưa từng có một vết thủng nào, dù là rất nhỏ. Tôi vẫn còn nguyên vẹn – đúng, nguyên vẹn chứ không phải là đang phục hồi, không phải là đang lên da non một vết thương đã từng âm ỉ bao ngày.
Download epub
http://www.mediafire.com/download/kua0scgzcyml4qa
0 nhận xét:
Đăng nhận xét