Tớ là học sinh cấp III, bạn gái tớ tên Hà, học cùng lớp học thêm tiếng Anh với tớ. Hai đứa quen nhau được hai tháng thì tớ kể với mẹ về bạn ấy. Mẹ tớ rất tâm lý nên không cấm đoán tớ yêu đương bao giờ, miễn là không ảnh hưởng đến việc học hay đi quá giới hạn. Hà cũng không ngại chuyện gia đình biết chuyện của hai đứa, bố mẹ bạn ấy cũng biết tớ vì tớ thường qua nhà đón bạn ấy đi học.
Biết con trai có bạn gái, mẹ tớ cũng muốn xem ảnh bạn ấy. Tớ vào facebook Hà cho mẹ xem. Trên Facebook chủ yếu là ảnh bạn ấy chụp selfie nên rất rõ mặt. Mẹ tớ nhìn là thấy ưng Hà ngay, mẹ khen bạn ấy xinh xắn, dịu dàng, mẹ còn nói bạn ấy có mũi cao, lông mày dài qua mắt nên cuộc đời sẽ hạnh phúc.
Nghe mẹ khen bạn gái mình, tớ vui lắm vì tớ có cô bạn dẫn bạn trai về nhà gặp gia đình một lần đã bị phản đối ngay. Bố mẹ bạn tớ nói bạn trai nó đầu tóc xanh đỏ, gầy gò, mắt láo liên, nhìn không có tướng tử tế. Được thể, tớ càng kể nhiều những điểm tốt của bạn gái cho mẹ nghe, bạn ấy học giỏi, biết làm bánh, lúc nào cũng nhẹ nhàng, nhà bạn ấy cũng gần nhà tớ. Mẹ tớ càng quý Hà hơn, mẹ tự hào tớ may mắn có bạn gái đẹp người đẹp nết và không ngừng giục tớ đưa bạn ấy về nhà cho mẹ gặp.
Tớ hứa cuối tuần sẽ dẫn bạn ấy đến nên mẹ tớ rất háo hức. Mẹ đi đặt may bộ rèm cửa mới để nhà đẹp hơn, nhắc tớ hỏi dò xem bạn ấy thích ăn món gì để hôm đó mẹ nấu, mẹ còn dặn bố tớ ăn mặc chỉn chu chứ không được áo phông quần đùi nhếch nhác ngày thường để tiếp đón người yêu con trai.
Nghe tớ kể mẹ chưa gặp đã quý mình như thế, Hà cũng vui lắm, bạn ấy cũng hỏi tớ mẹ thích gì để mua quà tặng mẹ. Tớ đinh ninh mọi chuyện sẽ tốt đẹp và yên tâm không lo nghĩ gì nữa. Chiều thứ Sáu, lúc tớ vừa đi học về thì thấy mẹ tự nhiên có gì là lạ. Ngày mai là ngày tớ đưa Hà về nhà mà không thấy mẹ rộn ràng bằng mọi hôm, mẹ chỉ nhắc nhớ đưa bạn gái tới sớm để vừa đúng bữa ăn tối.
Nhiều bạn trẻ có thói quen chỉnh sửa ảnh nhiều trước khi up lên Facebook. Ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Thấy lạ nên tớ lên Facebook nói chuyện với bạn gái. Tớ bắt chuyện một lúc lâu sau Hà mới trả lời, dù bạn ấy đã đọc được. Bạn ấy nói chưa muốn đến nhà tớ và bảo để sau vì có việc bận đột xuất. Tớ ngạc nhiên nên gặng hỏi mãi, cuối cùng, Hà cũng kể là sáng nay bạn ấy đi chợ thì tình cờ gặp mẹ tớ. Vì từng nhìn thấy ảnh mẹ trên Facebook nên bạn ấy nhận ra mẹ tớ ngay, bạn ấy chủ động đến chào.
Mẹ hoàn toàn không nhận ra Hà. Đến lúc bạn ấy nhận mình là bạn gái tớ thì mẹ tớ giật mình, mặt tối sầm lại. “Mẹ cậu không nói gì nhưng mà bác ấy như suýt xỉu khi biết tớ là bạn gái cậu, tớ không còn mặt mũi nào đến gặp bác”, Hà buồn bã kể. Nghe Hà kể tớ cũng lờ mờ hiểu ra tại sao tự nhiên mẹ lại buồn.
Lúc Hà đi chợ không trang điểm nên lộ ra nhiều mụn, mặt mũi nhợt nhạt. Ảnh trên Facebook chỉnh trắng da, tẩy mụn nên mẹ tớ cứ nghĩ bạn ấy có làn da rất đẹp. Mắt to, mũi cao, mặt V-line cũng là sản phẩm của các phần mềm chỉnh sửa ảnh. Thực ra bên ngoài bạn ấy rất có nét, ngoài việc da mụn ra thì cũng ưa nhìn, hay tại khi gặp nhau bạn ấy luôn make up rồi nên tớ mới nghĩ như thế? Bây giờ trên Facebook ai cũng chỉnh ảnh cho mình đẹp hơn nên tớ không ngờ mẹ lại bị sốc đến vậy.
Khi tớ nói chuyện này với mẹ, mẹ kể không hề giận Hà, mẹ thấy có lỗi vì khiến Hà tự ti. Mẹ nói mẹ chỉ hơi thất vọng và cũng không có ý phản đối hai đứa, mẹ còn khuyên tớ nên lựa lời nói với Hà để bạn ấy tới chơi. Nhưng dù mình nói thế nào, Hà vẫn không dám đến nhà mình, bạn ấy ngại nên cũng lạnh nhạt với tớ.
Hà cũng từng nhận được những comment mỉa mai “Nhìn xinh thế, khác hẳn ngoài đời” nhưng Hà vẫn muốn ảnh Facebook của mình phải thật lung linh, da trắng môi đỏ đẹp như hot girl. Có phải Facebook đang khiến chúng ta tự khiến mình trở nên giả tạo hay không? Và tớ phải làm thế nào bây giờ?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét